Sau đây là câu chuyện Chỉ Là Cái Nắp Hộp Thuốc Lá, câu chuyện thật lý thú do tác giả Nguyễn Minh Cần kể lại (Trích quyển Đảng Cộng Sản Việt Nam Qua Những Biến Động Trong Phong Trào Cộng Sản Quốc Tế, trang 62).
Lúc đó là thời điểm 1950, Nguyễn Minh Cần giữ chức Ủy Viên Thường Vụ
Tỉnh Ủy Thừa Thiên được Trung Ương Đảng Cộng Sản (lúc bấy giờ là Đảng
Cộng Sản Đông Dương) triệu tập ra Việt Bắc dự hội nghị cán bộ để chuẩn
bị cho Đại Hội 2 vào năm sau. Lúc đó có nhu cầu cần phải đổi tên Đảng
Cộng Sản Đông Dương thành Đảng Lao Động Việt Nam để che dấu bộ mặt cộng
sản hầu có thể lôi kéo nhiều tầng lớp dân chúng. Sau khi giải thích cho
các đảng viên hiểu rõ ích lợi cần phải đổi tên đảng, Hồ Chí Minh giơ cao
nắp hộp thuốc lá thơm “Craven A” về phía có nhản hiệu và nói: “Đây là Đảng Cộng Sản”, xong ông xoay nắp hộp về phía không có nhản hiệu và nói: “Còn đây là Đảng Lao Động.” Ông lại lớn tiếng hỏi: “Thế thì các cô các chú thấy có khác gì nhau không?” Cả hội trường đồng thanh đáp vang: “Dạ không ạ!” Ông mới nghiêm nghị:
“Các cô các chú nên biết rằng việc đổi tên đảng ta, Bác đã xin ý kiến
các đồng chí Stalin và Mao Trạch Đông rồi, các đồng chí ấy đã đồng ý
(tác giả Nguyễn Minh Cần cho chúng ta biết thêm hồi đó Hồ Chí Minh vừa
từ Nga về ngang qua ngả Bắc Kinh). Các cô các chú nên biết rằng ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và đồng chí Mao Trạch Đông thì không thể nào sai được.”
Nghe Bác nói như vậy, cả
hội trường vỗ tay vang rầm nhất trí với Bác. Lần đó là hội nghị chuẩn
bị cho Đại Hội 2 năm 1950, Hồ Chí Minh đã tuyên bố như vậy. Sang năm
1951, vào đúng Đại Hội 2 của Đảng, Hồ Chí Minh cũng lặp lại nguyên văn:
“Ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và đồng chí Mao Trạch Đông thì không thể nào sai được.”
Lời Bàn: Chỉ một việc nhỏ là việc đổi tên đảng mà Hồ Chí Minh phải đi
sang Tàu, phải đến tận Nga để hỏi ý kiến và xin phép các Đàn Anh Cộng
Sản Lớn là Stalin và Mao Trạch Đông. Như vậy thì Tự Do và Độc Lập của Dân Tộc đâu có nằm ở Bắc Bộ Phủ! Và khi nhận được phép cho đổi tên đảng, Hồ Chí Minh lại chụp lấy cơ hội để nâng bi rằng đồng chí Stalin và đồng chí Mao Trạch Đông thì không thể nào sai được! Đặt hết lòng tin vào hai tên Đại Đồ Tể Của Thế Kỷ, Hồ Chí Minh đã quá sai! Thảo nào “Bác” đã trở thành tên Đại Đồ Tể Thứ Ba và đã dẫn Dân Tộc đi lạc đường!
Lời Bàn Thứ Hai: Cũng chỉ là cái nắp hộp thuốc lá xoay vào xoay ra mà
khi thì Cộng Sản, khi thì Lao Động để dối gạt Dân Tộc, vậy mà các đồng
chí của Bác vẫn vỗ tay rầm rầm nhất trí với Bác. Đẹp thay! Toàn Đảng từ
trên xuống dưới đều đồng một lòng dối gạt Dân Tộc! Hồ Chí Minh là bậc thầy tuyệt vời về môn xảo trá, lật lọng, đổi trắng thay đen, nói không thành có…
Trong lịch sử 4000 năm văn hiến, nhất định không có một vị vua, một vị
quan, hay vị thầy nào dạy dân hay học trò như vậy. Duy nhất, chỉ có một
Hồ Chí Minh dạy Đảng Viên như vậy mà thôi.
Các đồng chí Stalin và Mao Trạch Đông của Liên Xô và Trung Quốc vĩ đại thì được Hồ Chí Minh xưng tụng là “không bao giờ sai lầm”.
Còn đối với Lenin, khi Hồ Chí Minh đến Leningrad thì Lenin đã chết
trước 2 ngày, tuy vậy Hồ Chí Minh cũng không bỏ lỡ dịp để viết bài ca
ngợi Lenin: “…Khi còn sống, Người là Cha, là Thầy, là đồng chí và cố
vấn của chúng ta. Ngày nay, Người là ngôi sao sáng chỉ đường cho chúng
ta đi tới cách mạng xã hội…”. Bây giờ, ta hãy mở sách Trần Dân Tiên
ra xem để biết lúc Hồ Chí Minh 15 tuổi, ông nhận xét thế nào về các bậc
ái quốc mà Dân Tộc tôn kính.
“Cụ Phan Chu Trinh chỉ yêu cầu
người Pháp thực hiện cải lương. Anh nhận điều đó là sai lầm, chẳng khác
gì đến xin giặc rủ lòng thương.”
“Cụ Phan Bội Châu hy vọng Nhật giúp đỡ để đuổi Pháp. Điều đó rất nguy hiểm, chẳng khác gì đưa hổ cửa trước, rước beo cửa sau.”
“Cụ Hoàng Hoa Thám còn thực tế hơn, vì trực tiếp đấu tranh chống Pháp.
Nhưng theo lời người ta kể thì cụ còn nặng cốt cách phong kiến.”
“Việt Nam Quốc Dân Đảng không có chính cương rõ ràng, chỉ lo tổ chức
đám binh sĩ Việt Nam trong quân đội Thuộc Địa Pháp để bạo động.”
“Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội chỉ rập theo Quốc Dân Đảng Trung Hoa.”
|