Hồ Ngọc Nhuận
| |
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh (phải) đón thượng tướng Mã Hiểu Thiên tại trụ sở Bộ Quốc phòng
| |
Ông
tướng nhân vật thứ hai ở Bộ Quốc Phòng nói vậy, lại nói trên tờ báo của
Quân Đội Nhân Dân, thì phải là nói với lính, và cũng là nói với dân.
Chưa nghe người lính nào hỏi gì với ông tướng này, nhưng với tư cách
người dân tôi xin hỏi:
“Bảo vệ lãnh thổ bằng biện pháp hòa bình là gì, thưa ông Tướng?
Từ
Đông sang Tây, từ xưa tới nay, người ta thường nghe câu: “Để có hòa
bình, phải chuẩn bị chiến tranh”. Chế độ quân dịch được đặt ra ở mọi
nước là vì vậy. Người lính, bất cứ ở đâu, vào thời kỳ nào, khi vào ra
quân trường đều nhìn thấy câu đó treo cao trên cổng.
Để
nằm lòng về “nghĩa vụ xương máu” mà người dân một nước sẵn sàng đổ ra
để bảo vệ tổ quốc, bảo vệ cuộc sống an lành của nhân dân chống lại mọi
kẻ thù xâm lược. Và không nước nào, không dân tộc nào là không lo liên
tục tăng cường sức chiến đấu về mọi mặt, ngay cả trong thời bình, để
luôn sẵn sàng bảo vệ hòa bình và chủ quyền lãnh thổ. Kể cả nước trung
lập kiên định lâu đời nhất là Thụy Sĩ. Hãy qua đó mà coi: trong mỗi ngọn
núi ở đó là một cái bẫy giăng sẵn để chận địch. Mỗi công dân trong độ
tuổi là một người lính dự bị sẵn sàng tay súng để ra trận.
Còn
ở đây, ở nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, lại có một chiến lược
gia hô hào thuyết “bảo vệ chủ quyền lãnh thổ bằng biện pháp hòa bình”.
Lạ thật: một thượng tướng xưa nay chưa ai thấy đánh ra sao lại chỉ muốn
hòa.
Thanh niên Việt Nam nghe vậy chắc có người
hỏi: nghĩa vụ quân sự nay mai chắc phải dẹp? Ai đó đang tại ngũ chắc
cũng hỏi: sẽ có lệnh cho về nhà? Còn tướng tá của ông thượng chắc là rũ
nhau đi du lịch Trung Quốc hay đi đánh golf hết?
Ông
lại tuyên bố câu “bảo vệ chủ quyền lãnh thổ bằng biện pháp hòa bình”
khi một phần chủ quyền lãnh thổ đã bị bọn giặc chà đạp, khi một phần
lãnh thổ đã bị bọn giặc cử quan thái thú của chúng đến cai trị, khi ngư
dân Việt Nam lần lượt bị bọn giặc túm đầu, siết của, khi các nguồn tài
nguyên biển nhà Việt Nam bị hằng chục ngàn tàu thuyền giặc liên tục
công khai ồ ạt cướp sách…
Trong tình hình cực kỳ
đau đớn nhục nhã như vậy, mà ông kêu phải dùng “biện pháp hòa bình” là
những biện pháp nào, thưa ông thượng tướng xã hội chủ nghĩa?
Còn
những con dân Việt Nam tay không đi biểu tình bất bạo động để phản
đối bọn xâm lược thì lại bị đàn áp bằng bạo lực. Tại sao? Hay là, theo
ông, “biện pháp hòa bình” là dành cho giặc, còn bạo lực là dành cho
đồng bào? Phải chăng ông muốn dùng khổ nhục kế, muốn đánh lừa địch, làm
cho chúng mất cảnh giác, rồi sẽ cho chúng một trận không còn manh
giáp? Nếu vậy thì ông định lừa chúng vô tới đâu trong nước ta, thưa ông ?
Tới mũi Cà Mau chăng? Hay tới Bộ Quốc phòng của ông?
Hay
là, theo ông, người dân Việt Nam phải biết thỏa hiệp để có chút hơi
giặc mà dựa? Hay phải khoanh tay cúi đầu cho chúng đập tiếp? Hoặc phải
hạ mình khom lưng ngoan ngoãn cho chúng sai bảo? Hay là lùi, lùi nữa,
rồi… chạy?
Ông cha người Việt Nam có câu: “Giặc
đến nhà đàn bà cũng phải đánh”. Nay giặc đã đến đâu rồi, không lẽ là
lãnh đạo Bộ Quốc phòng mà ông không biết? Hay là bọn giặc đã chiếm Hoàng
Sa, lấn chiếm Trường Sa, đang hoành hành như chỗ không người ngoài ngỏ
Việt Nam ở biển Đông không là giặc đối với ông? Hay ông không là… cũng
không là…? Hay ông thuộc số người đến cả việc chạy cũng không nghĩ tới ,
vì là…, vì có…? Hay là… Tôi còn nhiều câu hỏi nữa, nhưng thôi, vì còn
nhiều đồng bào nữa cũng muốn hỏi ông.
20/9/2012
H.N.N.